Vị cự nhân chân đạp đất, đầu đội trời kia chậm rãi tiêu tán giữa không trung.
Lý Thiên Tôn lúc này mới phát hiện, mình đã toát một thân mồ hôi lạnh, y phục sau lưng đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Hắn đã không nhớ bao nhiêu năm rồi mình chưa có cảm giác này.
Áp lực mà vị cự nhân kia mang lại cho hắn thật sự quá lớn.




